Hít vàooo, thở raaaa một cái đã nào.
- Đầu tiên, chúng ta cần hiểu rằng việc con nói KHÔNG, không phải là con HƯ, KHÓ BẢO, ƯƠNG NGẠNH.
- Đây là một phản ứng hết sức bình thường trong giai đoạn phát triển của con. Phát triển thế nào ư? Đơn giản là “người ta" muốn khẳng định và “làm chủ đời mình” đấy mà.
Việc bé nói KHÔNG, được xếp vào nhóm “CON KHÔNG HỢP TÁC”
* Với các dấu hiệu đặc trưng như sau
- Con liên tục nói không (dù con muốn hay không)
- Con không hợp tác theo yêu cầu của cha mẹ
- Bỗng nhiên con phản kháng những thói quen quen thuộc
=> Nói "không" là một phần lành mạnh, bình thường và quan trọng của sự tự chủ mới chớm nở của một đứa trẻ.
Tại sao con lại Không hợp tác như vậy?
1. Do con có cường độ cảm xúc cao
2. Do sự phát triển của lứa tuổi
3. Con đã bắt đầu hình thành ý thức về quyền lực của bản thân
4. Con muốn gây sự chú ý
5. Con thử phản ứng, thử giới hạn của ba mẹ
6. Con thử giới hạn của chính mình, xem mình có thể độc lập được tới đâu
VẬY, BA MẸ CÓ THỂ LÀM GÌ?
1. Muốn thay đổi con, chúng ta cần thay đổi chính mình.
Khi mẹ không muốn con nghịch nước, mẹ bảo
Không nghịch! Bỏ xuống ngay!
Con nhận ra quy luật và thói quen giao tiếp: À, nếu mình nói KHÔNG, mọi thứ sẽ theo ý mình. Và từ đó, để bày tỏ và đạt được mong muốn, con liên tục nói KHÔNG.
Vậy nên, bước đầu tiên, chúng ta cần giảm nói KHÔNG nhé mẹ ơi!
2. Thiết lập cho con giới hạn và các giao ước về kỉ luật.
Chúng ta cần thông báo trước cho con, để con có bước chuẩn bị tâm lý kĩ càng, cũng như biết mình nên/ không nên, hoặc có thể/ chưa thể làm. Từ đó tránh được rất nhiều tình huống phát sinh không mong muốn
Ví dụ: Trước khi đi siêu thị, mẹ cần thông báo
- Con ơi, bây giờ mình sẽ đi mua… Và chỉ thế thôi. Rồi mình đi về nhé.
Sau đó chúng ta cho con thời gian tiếp nhận thông tin và phản hồi, rồi hỏi lại con
- Mình sẽ mua những gì con nhỉ?
…(đợi con phản hồi)
- Và nếu con đòi mua đồ, mình sẽ đi về luôn con nhé. Hôm nay mình sẽ chỉ mua… mà thôi! Con nhớ chưa
- … (lúc này mình đợi bé nhắc lại)
Khi con đã hiểu và tiếp nhận đủ thông tin, chúng ta mới đi siêu thị, và thực hiện đúng như những gì đã cam kết.
1 lần, 2 lần con chưa hiểu ngay. Chúng ta cần kiên trì để tạo thói quen cũng như tín hiệu cho con.
3. Cho con biết lịch trình.
Đưa ra lịch trình cụ thể bằng nhiều hình thức: nói với con, nhắc con, hoặc in hình ảnh con chải răng, con đọc sách, làm thành lịch trình bằng tranh cho con nhìn thấy và làm theo.
Khi có kế hoạch cụ thể, con sẽ chủ động, và hợp tác hơn rất nhiều. Không chỉ trẻ con mà người lớn chúng ta cũng vậy.
Không ai muốn bị động, đang làm cái này thì phải đi làm cái kia theo nhu cầu của người khác! Nếu con đang chăm chú chơi đồ chơi, mà mẹ muốn con đứng lên đi ngay với mẹ khi chưa hề được thông báo, thì con hoàn toàn có quyền nói “Không” và từ chối mà!
4. Ghi nhận và khích lệ khi con hợp tác.
Chẳng ai muốn bị mắng mãi cả Hãy khen đúng mực, và ghi nhận sự thay đổi của con nhé.
Ví dụ:
Hôm nay thay vì nói KHÔNG, thì con đã tự tin đi cầu thang hơn rồi. Và chân con còn bước rất chắc chắn và khéo léo nữa! Mẹ khen con nha!
Những lời khen cụ thể, đúng trọng tâm, sẽ giúp con ghi nhớ sự việc, gợi nhớ hành động. Và duy trì cách thực hiện tích cực. Hiệu quả hơn rất nhiều so với 1 lời khen chung chung “Con giỏi quá”.
5. Cho con lựa chọn hợp lý.
Hãy cho con cơ hội được quyết định cuộc sống của con, trong khả năng an toàn, ba mẹ nhé! Ví dụ, khi con đòi bế, mẹ có thể đưa ra 2 phương án cho con lựa chọn:
- Bây giờ con tự đi, hay con muốn mẹ dắt tay con đi?�
------------
Để đem lại hiệu quả cao, và thay đổi con một cách tích cực, ba mẹ nhớ thực hiện nhất quán trong tất cả các trưởng hợp, với sự phối hợp ăn ý của toàn bộ thành viên trong gia đình nhé!
Chúc ba mẹ thành công 